Monday, September 24, 2012

Bữa sáng của Gary



(Based on a true story)

…Vẫn như mọi ngày, Gary đang ngồi thưởng thức bữa sáng trong quán ăn nhỏ nắm ở góc đường. Bánh mỳ, cafe, nắng và cô chủ, mọi thứ vẫn ngon và thơm như mọi khi.

Mưa, bất chợt, nhẹ thôi nhưng cũng đủ làm người qua đường bước nhanh đến mái hiên gần nhất hay bung vội chiếc ô mang theo bên mình.

Chuông cửa rung lên, một cô gái xinh đẹp mặc váy ngắn bước vào ngồi ở bàn đối diện với Gary. “Người nhà Austin mà, biết làm sao được” – Gary nghĩ thầm. Cậu cầm cốc sữa lên, đưa mắt về phía cô gái vừa bước vào. Nụ cười mang nét cổ điển của cô chủ quán khi mang đồ ăn cho khách, nét hiện đại của vị khách xinh đẹp kia sao thoát được cặp mắt của người nhà Austin. Nàng ăn thật đẹp, vén tóc thật đẹp, đến cách nàng cầm dĩa cũng thật đẹp ... nhưng sao đôi chân hờ hững tuyệt đẹp đầy cám dỗ kia của nàng tuyệt nhiên không chịu khép lại.

Gary cúi mặt xuống, vội kết thúc phần ăn sáng, kêu tính tiền và rời quán. Câu nói nổi tiếng của nhà Austin: “Cách chống lại sự cám dỗ mạnh mẽ nhất là bỏ chạy”…


1 comment: